Updated : Nov 09, 2022 in Đọc truyện online

Tóm lược truyện Tháng Ngày Ta đã qua

Các ngày tháng cũ chẳng thể quay trở lại, ái tình thuần khiết trải qua bao đau thương cũng như vương vấn. Yêu càng sâu đậm lòng càng thương đau. Tháng ngày ta đã được qua có lẽ của cả gần như đã biến hóa, chỉ cần có tình ái đang chưa một lần biến đổi.

Trình làng truyện Tháng ngày ta đã được qua

Tác giả: Tình không Lam Hề
Thể loại: Ngôn tình ngược

Trích đoạn truyện Tháng ngày ta đã được qua

“Hoặc là, nỗi nhớ đó bắt đầu từ khi cô bắt gặp ra, bao năm nay người thân luôn được anh che chở.

Hoặc là, nỗi nhớ đó khởi nguồn từ phần đông hiểm nguy bất ngờ đến.

cũng có khi, nỗi nhớ ấy khởi đầu từ phút chốc anh xây dựng thương hiệu trong gương.

Cô phát hiện, thực ra, mình luôn nhớ anh.”

mở đầu

Rạng sáng một ngày tháng 7 năm 2010.

sau cuối, cô cũng tỉnh lại sau cơn hôn mê. Ánh trăng vằng vặc trắng xóa chiếu xuống cửa sổ như hầu như mảnh Bạc Bẽo vụn rắc đầy bên trên nền đất.

có người âm thầm đứng ở góc ngăn ngừa bệnh, lừng chừng đã bao lâu rồi. Cô vừa khẽ cử động, đối phương nhanh chóng cảm cảm nhận ngay, đặt chân tới chứa tiếng: “Thẩm cu li nhân, chị tỉnh rồi, để bên tôi đi gọi BS.”

Cô có chút mơ hồ, sau ấy new nhớ ra vụ tai nạn xe trước đấy, “… hóng đã”, các giọng nói cũng như bận rộn nghẹn trong cổ họng, cô buộc phải chũm lắm mới chứa lên lời, “Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chị bị tai nạn xe.”

“Tôi hỏi… chúng tôi bị thương ở đâu?”

“Não bị chấn động nhẹ”, đối phương hốt nhiên dừng lại, có thể phân vân, mãi sau bắt đầu nói tiếp, “Không có gì đáng ngại lắm!”

Tim cô bất chợt lạnh toát, “Đứa ốm đâu? Có đề nghị bên tôi vẫn có chửa không?”

“Đúng nỗ lực.”

Hóa ra, cuộc trò chuyện loáng thoáng mà lại cô nghe thấy bên trên bàn phẫu thuật ban đầu chẳng hề là một cơn mơ.

Cô nhắm mắt lại, trong nháy mắt, Dường như khung người bị rút cạn công sức của con người. Công sức trong cơ thể cô cũng ra đi theo sinh mạng nhỏ xíu đó rồi.

phòng bệnh im lặng cũng như không gian kết thúc trôi. Thị lực của người chàng trẻ khá tốt. Trong không gian về tối bởi thế, anh vẫn có thể thấy rõ thần sắc thảm hại của cô ấy hiện nay. Do vậy, anh không dám công bố, chỉ lặng lẽ âm thầm đứng yên một vị trí.

“Anh đấy đâu?”, cô thốt nhiên khẽ hỏi.

các bạn con trai không tránh khỏi ngỡ ngàng, giải đáp, “Bên ngoại trừ.”

“Tôi mong mỏi chạm mặt anh ấy.”

“Vâng.”

Khi ô cửa buồng một lần nữa bị đẩy ra, cô mới bắt đầu mở mắt.

Thực ra, cô vốn không phải chú ý cũng biết, sẽ là tiếng bước chân của anh, khẽ do vậy, nhẹ nhàng do đó, nhưng mà cô sẽ dường như lưu lạc ngay.

Cũng lừng chừng từ bao giờ, ánh trăng đã dần bị mây tủ kín đáo, anh mặc mẫu quần black color, chỉ đứng đấy không nói một lời, cách giường bệnh chưa quá xa cũng không quá gần, Hình như đã hòa các bạn vào màn đêm đen đó.

Cô không thấy rõ nét bên của anh ấy, chỉ cảm giác không khí có chút bí bách. Anh luôn có bản lĩnh này, Dường như bao giờ cũng có thể gây tác động ảnh hưởng mang lại người thân kề bên.

Từ khi anh đặt chân tới phòng, Trong khi bao gồm bàn tay cao lớn đậy chặt lấy miệng cô, cơ mà cô đã đề nghị lên tiếng: “Anh giống như tha mang lại Lâm Liên Thành không?”

Cô chờ rất lâu, nhờ chút ánh sáng yếu ớt bắt đầu phiêu dạt môi anh khẽ mấp máy, nhưng mà giọng lại mỉa mai lạnh lùng: “Canh cha nửa đêm, hiền thê bên tôi ở bên hắn, sau khi tai nạn tỉnh lại, câu đầu tiên lại là cầu xin mang lại hắn sao?”

Thực ra cô hơi mệt, đầu đang nặng trịch, tiếng nói cũng yếu ớt không ra hơi: “Em và anh đó không có gì quan hệ gì Cách nay đã lâu rồi. Nếu không hề anh cứ sai bạn ép anh đấy dừng xe…”

Cô vẫn chưa nói dứt lời thì vẫn nghe thấy tiếng anh khẽ mỉm cười trong bóng về tối, tiếng mỉm cười vô cùng mỉa mai.

Cô cũng cảm giác mất hứng, dừng lại rồi new khẽ nói: “Con…”

“Không còn nữa rồi”, anh quan sát cô chăm bẳm, bình tâm đáp cũng như chẳng bao gồm chút cảm nghĩ gì.

Thực ra, sau khi ca phẫu thuật cấp cho cứu giúp kết thúc, anh luôn đứng trong phòng căn bệnh. Đây đang là lần ban đầu anh thấy được cô. Anh sẽ ngây người trong gia đình trong khám đa khoa các cả đêm dẫu vậy là lần bước đầu tiên mặt đối mặt mang cô.

>> xem thêm chuyên mục Truyện sắc

Cô lặng lẽ nằm yên trên dòng giường căn bệnh thuôn bởi thế, sắc bên trắng bệch cũng như yếu ớt, tuy đang đắp chăn lên tổ ấm tuy nhiên sẽ nhận thấy bề ngoài có chỗ mỏng manh.

Thị lực anh vô cùng có lợi, trong chặng tách rời và về tối do đó nhưng anh đang trông thấy hàng mi của cô húi xuống mang vẻ khổ sở dễ thấy. Cô thật sự vẫn khôn cùng đau đớn.

Bao năm nay, anh chưa từng thấy dáng vẻ cô do vậy, cô độc, trơ thổ địa, đáng thương cực kì, chắc là một đứa trẻ phải có người quan tâm, khóe mắt ánh lên giọt nước phủ lánh trong bóng buổi tối.

Cô rất ít khóc, từ khi quen nhau, tần số anh thấy cô khóc cực kỳ lẻ tẻ.

Hai tay đút túi quần, hơi thở anh khó khăn siết chặt tuy thế vẫn bắt buộc linh cảm giọng anh vui mừng hay tức giận: “Em cầu xin quá sớm ấy. Sao em chưa nghĩ, giống như Lâm Liên Thành đang chết trong vụ tai nạn xe rồi?”

Anh vừa dứt lời, cô liền hoài nghi ngước mắt lên, hơi thở cũng như ngưng đọng.

giọng nói bao phủ lửng Bởi vậy, là vì đối mang người trong gia đình nam nhi này, sự chết sống của một người nhà là chuyện khôn cùng tầm thường, vì vậy, nhất thời cô không thể minh bạch được thật giả.

nhưng lại thấy cô sốc do đó, anh lại cười giận dữ: “Xem ra em thật sự lo mang đến anh ta.”

Cô không báo cáo, mí mắt ốm khẽ hớt tóc xuống.

“Nghe nói phi tần chưa cưới của Lâm Liên Thành đang không quản đêm hôm mang lại quan tâm anh ta rồi, e là em chưa tiện mang lại thăm anh ta đâu”, có vẻ anh chưa ý muốn chuyện trò sở hữu cô bổ xung nữa yêu cầu quay gia đình bạn vứt đi.

“Anh đừng gây khó dễ mang đến anh ấy”, cô nằm đó, chẳng thể chưa lên tiếng.

Anh dừng Cách, bóng người quay lại càng ngày càng cầm lại dưới tia nắng lờ mờ, mà lại giọng nói lại cực kì lạnh lùng: “Em căn cứ vào điều gì mà nói câu này?”

Cô cắm răng: “Em chưa bao giờ cầu xin anh lần nào. Coi cũng như lần này em cầu xin anh đi.”

“Thật cảm động!”, anh ta bộc lộ ngắn gọn cảm nghĩ, lặng lẽ nhìn cô trong bóng tối một lát rồi chẳng thèm ngoái đầu lại, mở cửa rời đi.

Hai năm sau.

Đài Bắc – Trung Quốc.

Khi Tiền Tiểu Phi nhận ra tin nhắn, cô đã ngẩn ngơ bên trên lớp cả buổi. Bây giờ, cô đang nửa nằm nửa tựa vào loại ghế trên khán đài sân điền kinh của trường quan sát xuống, trong sân có người vẫn đá bóng, thi thoảng còi xe lại vang lên.

nhìn từ bên đông sang bên tây khán đài có bảy tám người thân tụ tập. Vì chưng thời tiết nóng nực bắt buộc nhiều nam sinh rất nhiều toá áo ngoài, còn cụm thiếu phụ sinh thì ăn diện khá mát mẻ.

Tiền Tiểu Phi lim dim đôi mắt, không phải lưu ý đến sân bóng, chỉ hé mắt nhìn bầu trời quang đãng không một gợn mây, tay bỏ lên đôi chân dài trắng như tuyết đã đung gửi, ngón tay nhàn rỗi khều khều cộng tiếng nói khẽ vang lên: “A Tường, mang đến tớ điếu thuốc nào.”

Một nam sinh tất cả làn da ngăm Black ngồi ở bên cạnh cúi gập tổ ấm, nghe cô công bố, liền thuận tay ném cả bao thuốc lại, vô tình rơi ngay lên ngực Tiền Tiểu Phi. Lực ném chưa nhẹ cũng chẳng mạnh bạo, mà lại có vẻ đã khiến Tiền Tiểu Phi tất cả chút bực mọi người, cô không kìm được quay đầu trợn mắt chú ý anh ta.

Chỉ thấy A Tường ấy mỉm cười hì hì, chẳng thèm để ý, miệng ngậm điếu thuốc, tiếng nói chưa rõ lắm, “Không phải dạo này cậu sẽ giả vờ ngoan ngoãn sao? Tớ còn tưởng cậu cai thuốc rồi cơ.”

“Trước mặt nhiều cậu giả vờ làm quái gì?”

“Bao giờ cậu mới Ra mắt tổ ấm trai sở hữu chúng ta thế?”

“Không mang đến lượt cụm cậu nên lo chuyện của bà đây. Ngoài ra, thấy cỗ dạng sống dở chết dở của những cậu, người trong gia đình trai của tớ còn đề xuất tớ sao?”

“Hì, lần trước, cậu nói anh ta có tác dụng gì ấy nhỉ? Kinh doanh à?”

“Cậu giảm chờ đi, sao cụm lời thế?”

“Phải ấy, cần đấy”, phần đông người khác ban đầu rộ lên, “A Tường, cậu nghe đợi kỹ cố gắng làm gì? Chẳng lẽ cậu tất cả ý gì với chúng ta quý ông đó sao?”

“Biến đi! Lão tử chỉ tò mò đo đắn gia đình nào có thể khiến mang lại Tiểu Phi đột nhiên chuyển đổi trọng tâm tính cũng như vậy?”

Tiền Tiểu Phi lờ lững rít điếu thuốc, đôi chân gác lên, tư cụ nằm bên trên ghế chưa tiến bộ một chút nào, mỉm cười hì hì nói: “Chuyện đấy liên can gì mang lại cậu?”

Chửi thề đối sở hữu Tiền Tiểu Phi xảy ra cũng như cơm bữa. Cô tất cả ông anh là mạng xã hội đen, hai năm trước vì vác dao đi đâm người trong gia đình bán đồ rong ở đầu phố nên bị tống vào tù.

Cô thân mật sở hữu đám anh em của ông anh mạng xã hội đen, từ nhỏ tuổi vẫn nhập đàn cộng bọn họ, mang lại nỗi trong mắt thầy giáo, cô là một học sinh cá biệt. Năm ngoái, cô khó lắm bắt đầu vào được trường ĐH hạng tía đang học ngay hiện tại, lại như cá chạm chán nước, cùng đám thành viên cá đơn lập thành một nhóm xuyên ngày chỉ việc ăn uống nghịch, rượu trà, hút thuốc, đôi lúc còn móc túi vặt. Họ cần dùng tiền ăn trộm được đi tải thuốc, chơi trò giải trí, lên lớp chẳng được mấy tiết đúng nghĩa là đi học.

gia đình bạn không ai làm chủ họ, vì vậy thầy cô cũng khoanh tay. Tiền Tiểu Phi từ bé xíu đang hết sức dễ thương, cô được coi như là hoa khôi ở khu nhà cô sống. Sát bên cô khi nào cũng có thể có đám cực kỳ quậy, chỉ có cô hô một tiếng là cả bọn lại tụ tập.

cuộc đời của cô cứ do đó trôi qua hơn chục năm nay, bảo cô nhất thời biến đổi ngay thật khó khăn.

tuy nhiên cô phải đổi khác, yêu cầu ra vẻ đến giống bạn gái dịu dàng bởi Thẩm Trì không thích bạn nữ đanh đá.

Thực ra, anh chỉ buột miệng nói chỉ một lần, nhưng lại cô nhớ rất cẩn thận, suy mang lại cùng thì chẳng có chàng trai nào thích nữ đanh đá cả.

đặc biệt là một nhà bạn như Thẩm Trì.

chần chờ từ lúc nào, bên trời sẽ ló dạng sau phần nhiều đám mây, chắc chắn rằng sẽ không bao gồm lượng mưa béo nào cả. Bên trời tỏa ra sức ấm mập khiếp, khoảng không đàm luận được gửi ra quán giải khát quanh đó trường để tránh sự nắng nóng. Hiện giờ, tiếng chuông điện thoại trong túi quần Tiền Tiểu Phi hốt nhiên vang lên.

Tiền Tiểu Phi cũng như bị điện chiếm, ngồi thẳng dậy, vừa quăng quật thuốc lá đi vừa móc điện thoại ra.

chúng ta ngồi bên cạnh ngay chớp nhoáng cười trêu cô, “Có hẹn sở hữu anh yêu à?”

Cô không thèm thân mật, khác có phản ứng lúc bình thường, bây chừ, mắt cô chỉ dán vào ảnh nền điện thoại.

Cô đang ngóng tin nhắn này cả giờ chiều, sau cùng cũng ngóng được câu vấn đáp của đối phương, “Ba rưỡi chiều nay, Hỉ Lai Đăng.”

câu vấn đáp cụt lủn bởi vậy cơ mà Tiền Tiểu Phi đọc đi đọc lại cho vài lần rồi mới đứng dậy, lãng quên đến bọn nhiều người đang thắc mắc, cô Bước nhanh khỏi đó mà chẳng ai oán quay đầu lại.

Khách sạn chưa ở gần trường học, sau khi quen biết Thẩm Trì, Tiền Tiểu Phi cũng biết đối xử mang bản thân càng đảm bảo hơn một chút, việc gì cần đi tàu điện ngầm hay ngồi xe buýt trong ngày nắng nóng rứa này.

Ngồi trong xe taxi, cô soi gương vài lần để chắc hẳn rằng chúng ta đang trang điểm hoàn hảo.

con đường hơi tắc một chút, khi taxi đỗ ở cửa vào của khách sạn Hỉ Lai Đăng thì đồng hồ sẽ chỉ bố giờ tư mươi phút.

Lễ tân ở cửa ngõ khách sạn cười cợt chú ý cô. Tiền Tiểu Phi rút tờ tiền mệnh giá béo chuyển mang đến lái xe mà lại không nên lấy tiền thừa. Lúc này, cô chỉ cần thực hiện được nhằm mục đích của bản thân mình, ao ước thu hút sự chú ý của chúng ta thì từ giờ trở đi, cô bắt buộc chế tác cho chính bản thân mình khí hóa học quyền quý. Khi xuống xe, cô bước chân hết sức chậm rì rì, dướn lông mày mỉm cười có bộ phận nhân lực lễ tân đã cúi bạn xin chào hỏi và nói, “Cảm ơn!”, sau đó cô ngẩng đầu ưỡn ngực bước vào sảnh mập tráng lệ đẳng cấp của khách sạn.
>> tìm hiểu thêm thể loại Truyện đam mỹ h sm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *